Trì Hoan cúi đầu trên cao nhìn xuống nhìn qua, cũng không có phát ra âm thanh gì. Mặc Thời Khiêm dĩ nhiên là càng không, trừ chân mày nơi che đậy một tầng bạc bẽo chế giễu, giống như hắn thật chỉ là vệ sĩ bình thường của Trì Hoan, đứng ở bên người của cô. Tô Nhã
So với khách sạn tình yêu Sài Gòn giá rẻ như: khách sạn Nghìn lẻ một đêm, A in hotel del luna, Pharaon hotel Cống Quỳnh hay Lồng đèn đỏ tại khu dân cư Trung Sơn thì ở Hà Nội có mức giá khá dễ chịu. Hiện nay, trên thị trường có nhiều địa chỉ khách sạn khác nhau, mỗi nơi
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn! - (Chương 127) - Tác giả Thập Điểm Thính Phong Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Trái tim rạo rực yêu thương: tuy chiến đấu gian khổ nhưng những người lính vẫn luôn nhớ về quê nhà, về nơi có người con gái mà họ yêu thương, nhớ nhung. Ban ngày hết lòng chiến đấu, đêm đến ôm nỗi nhớ vào giấc mộng. "Rải rác biên cương mồ viễn xứ Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh" Nhìn thẳng vào sự thật tàn khốc: nhiều người lính đã ngã xuống.
Tiếng cười trào phúng nhẹ nhàng mà thâm thuý sâu cay. Thể hiện chất trí tuệ sắc sảo và hiện đại. bao dung. Đó là những nét mới mẻ, "hiện đại" trong tình yêu. Tâm hồn ng ười phụ nữ đó giàu khao khát, không yên lặng: "vì tình yêu muôn thuở - Có bao giờ đứng
Sự kiện: Ngọc Sơn. Mới đây, trên Fanpage chính thức, Ngọc Sơn đã đăng tải clip làm rõ các tin đồn ác ý về mình. Cụ thể, giọng ca "Tình Cha" bức xúc: "Trên mạng xã hội có thông tin Ngọc Sơn ở phe này, bảo vệ phe kia, thuê giang hồ truy sát ai đó. Tôi xin khẳng định
dJOoq. Editor May "Không có việc gì Thời Khiêm, có Hoan Hoan theo nói chuyện phiếm với ta rất tốt, con đi ra ngoài xem ti vi, hoặc là đi xem bài tập của Tây Tây thế nào đi." Bên trong có khí ấm, người đàn ông vào cửa liền cởi áo khoác, bên trong chỉ có mặc một áo lên màu lục, nổi bật vẻ lãnh tình của anh lên, thêm vài phần nho nhã và ở nhà, anh không nhanh không chậm kéo ống tay áo, thản nhiên nói, "Mẹ, các người ở bên ngoài chờ là được." Mộc phu nhân cuối cùng vẫn là bị Trì Hoan khuyên can mãi kéo đi ra ngoài. ...... Buổi tối. Trì Hoan nhìn thấy người đàn ông theo giúp Tây Tây phụ đạo bài tập, đi từ trong phòng cô ấy, trừng mắt nhìn, liền đi về phía anh, ôm cánh tay anh, ngước mặt làm nũng nói, "Mẹ anh mỗi con phố ở đây đều treo sáng đèn lồng màu đỏ vào buổi tối, còn có chợ đêm, bán thịt nướng, anh theo em đi ra ngoài dạo một chút đi." Người đàn ông cười trầm thấp, "Hiện tại là mùa đông, buổi tối bên ngoài sẽ lạnh, sáng ngày mai mang em đi, hửm?" "Sẽ không quá lạnh nha, mùa đông nơi này còn chưa có lạnh bằng mùa đông của thành phố Lan đâu, em muốn đi ra ngoài xem, " Cô lắc cánh tay anh, tiếng nói mềm nhu nhu, mắt to ra vẻ đáng thương nhìn anh, "Đi thôi đi thôi." Mặc Thời Khiêm, "..." Cô gái vùi đầu ở trong ngực anh, đầu không ngừng cọ, "Em đều chưa có chơi đùa ở thành phố Cổ, thật vất vả đến một lần, đương nhiên phải nhìn thành phố cổ buổi tối là bộ dáng gì nữa, vì sao anh không chịu mang em đi, anh sợ lạnh phải không?" Mặc Thời Khiêm, "..." Kết quả cuối cùng đương nhiên vẫn là đi, anh làm sao có thể cứng rắn với Trì Hoan dây dưa nhõng nhẽo, "Mặc áo lông, mang khăn quàng cổ." Cô ngẩng đầu, bỉu môi, "Áo lông thực phình." "Buổi tối lạnh, nếu em cảm thấy phì, trong phòng ấm, em không mặc cũng không có vấn đề gì."
Không chút suy nghĩ, Trì Hoan chân không xuống giường, đẩy cửa sân thượng, đi ra đầu liền thấy hắn đang lái xe ra cửa biệt thự, đèn xe vừa vặn rơi vào hoa văn màu đen trên Hoan vốn đã ngừng khóc, bây giờ nước mắt lại không kìm được tuôn ra, tầm mắt mơ hồ, ánh sáng cũng không thấy đứng trên ban công, gió lạnh chốc lát thổi tới, đến khi gương mặt có chút tái nhợt, mới xoay người trở lại phòng ngủ.… …Mặc Thời Khiêm vừa lái xe vừa gọi điện kia điện thoại thật lâu mới kết nối, Thịnh Đường giọng nói ác liệt, “Giờ này cậu không ở trên giường với người phụ nữ của mình gọi cho ông đây làm gì, cậu là gay sao?”Mặc Thời Khiêm, “…”Hắn không muốn hỏi, nhưng lại buột miệng, “Cô gái kia làm gì cậu, sao nóng nảy vậy?”Thịnh Đường ở Lâm Giang – kiến trúc sa hoa nhất Lan Thành, ngoài cửa sổ chính là thành thị phồn hoa, đèn đuốc sáng trưng, tràn đầy náo nhiệt, hôm nay lại ngoại lệ yên có con mèo béo tròn co rúc dưới chân hắn, xinh đẹp lười hắn híp lại, cười lạnh, “Cô ấy tại sao xuất hiện ở chỗ đó?”Mặc Thời Khiêm không nhanh không chậm nói, “Lần trước cậu giúp Bạch Tụng, lần này tôi đáp trả.”” Bỏi vì lần trước Trì Hoan bắt được cậu cùng Quý Vũ, lạnh nhạt cậu, nên con mẹ nó cậu tính toán tôi, cậu là một người đàn ông sao lại nhỏ mọn vậy?”Sở dĩ mang Trì Hoan đi công ty, bởi vì Quý Vũ ở công ty bị Bạch Vân khi dễ, Bạch Tụng bất bình thay bạn, không thể trực tiếp nói với Mặc Thời Khiêm, vì vậy liền xin Thịnh Tụng lúc đó cũng không rõ chuyện của Mặc Thời Khiêm cùng Trì Hoan, một là hy vọng Thịnh Đường ra mặt chèn ép Bạch Vân, hai là hy vọng hắn nói vài lời giúp Quý Đường không hay xen vào chuyện của người khác, chỉ qua loa tỏ ý mình biết qua vừa lúc Trì Hoan tìm tới cửa, hắn liền mang cô đi công ty một chuyến, cũng không nghĩ Trì Hoan sẽ phát hiện, phát hiện sớm thật ra đối với mọi người đều có lợi, nếu một năm sau Quý Vũ mới bị phát hiện, thì không phải giải quyết đơn giản như hắn cũng chưa nói giúp ai, vừa vặn thuận tay mà Thời Khiêm ngữ điệu trào phúng trả lời, “Cậu óc rất lớn sao, trơ mắt nhìn người phụ nữ của tôi bị khi dễ?”Thịnh Đường, “… Chính cậu ở đó, còn cần tôi giúp người phụ nữ của cậu?”Mặc Thời Khiêm nhéo nhéo lông mày, kiềm chế phiền não trong lòng lại, nói, “Cậu ở chỗ nào, vẫn là 1999?”“Ở nhà.”Sau hai mươi Đường ngậm thuốc lá, quay đầu nhìn người đàn ông thân hình cao ngất toàn thân áo đen xuất hiện, híp mắt một cái, ngón tay búng tàn thuốc lá, chân mày dựng, “Kỳ lạ nha, từ khi cậu có phụ nữ buổi tối đều kêu thế nào cũng không được, thế nào, cậu quá mạnh, người ta không chịu nổi, đem cậu đuổi ra phòng ngủ?”Mặc Thời Khiêm liếc hắn một cái, “Cậu rất có kinh nghiệm? Thường xuyên bị phụ nữ đuổi?”Thịnh Đường, “…”Hắn hút thuốc, một cách gợi cảm, như cười như không nói, “Cậu đặc biệt tới tìm tôi, là thảo luận chuyện của tôi cùng bạn gái cũ mấy trăm năm trước?”Mặc Thời Khiêm không trả lời lập tức, rất thuần thục lấy ra một điếu thuốc, mượn lửa đốt, hít một hơi dài mới chậm rãi phun ra, phòng khách chỉ có một chiếc đèn dưới đất phát ra tia sáng màu cam hơi người đều yên tĩnh, chỉ có con mèo thỉnh thoảng kêu một Thời Khiêm nhấc mí mắt lên, giọng trầm thấp trong không gian yên tĩnh mờ ảo phá lệ rõ ràng, “Lúc cậu cùng Sở Tích qua lại, tôi ở Mỹ, cho tới bây giờ cũng chưa từng hỏi qua, cậu rốt cuộc tại sao lại yêu cô ấy đến chết đi sống lại như thế.”Thịnh Đường thiếu chút nữa sặc Thời Khiêm liếc hắn một cái, thanh lạnh nói, “Đó cũng không phải chuyện mấy trăm năm trước, hôm nay ôm cũng ôm, hôn cũng hôn, vẫn không thể nói?”Thịnh Đường ngón tay mang theo điếu thuốc đang đốt, “Con mắt nào của cậu thấy tôi muốn sống muốn chết?”“Hai mắt tôi đều thấy.”Thịnh Đường, “…”Có tuýp đàn ông nào mà Trì Hoan chưa từng thấy, tại sao lại yêu người đàn ông này?Dùng sức hít một hơi thuốc lá, Thịnh Đường mới hời hợt nói, “Chính là thấy sắc nảy lòng tham, làm gì có nhiều tại sao như vậy, đó là mối tình đầu ai cũng đều có chút ngu ngốc, cậu cho rằng ai cũng giống cậu, bây nhiêu tuổi mới yêu đương?”Mặc Thời Khiêm nhìn điếu thuốc tàn dần, một lúc lâu không lên sắc nảy lòng tham sao?Sở Tích đúng là có thể khiến cho đàn ông nổi ham Hoan dĩ nhiên cũng Đường híp mắt nhìn hắn một hồi, phát hiện hắn nhìn ánh đèn ngoài kia đến xuất thần, lúc này mới phát hiện người đàn ông này cũng không phải tới “Quan tâm ” một vòng khói, mới cười xuỳ nói, “Cậu và Trì Hoan vẫn còn cãi nhau? ” hắn sờ cằm một cái, nói, “Anh hùng cứu mỹ nhân nên là lấy thân báo đáp, các người như này là sao?”Mặc Thời Khiêm nhàn nhạt nói, “Không có.”Không có cãi nhau, mặc dù cô ấy khóc đến lợi Hoan thật ra không hay khóc, ít nhất hắn bảo vệ bên cô mấy năm, hiếm khi thấy cô khi ở cùng hắn, lại thường chính là phụ nữ khi yêu sao?Hắn nghiêng đầu, đem tầm mắt từ cửa sổ thuỷ tinh nhìn sang Thịnh Đường, giọng nói có chút khàn khàn, “Cô ấy nói yêu tôi.”Thịnh Đường, “… WTF? Thật á?”Mặc Thời Khiêm môi mỏng phun ra hai chữ, “Ừ?”“Cô ấy yêu cậu, cậu còn có toan tính khác?”Toan tính khác?Toan tính hôn? Cô không chịu lẽ chia tay?Dường như cô cũng không trì hiện tại sao, cô giống như rất đau khổ.… …Lúc Mặc Thời Khiêm trở về, đã qua 0 cho là Trì Hoan đã ngủ, tránh làm ồn đến cô, hắn cầm áo ngủ ở bên cạnh tắm qua lần nữa, mới trở lại phòng ngủ, vén chăn lên nằm lại phụ nữ mềm mại nằm nghiêng giữa giường, tóc đen trên gối toả hương thơm quanh Thời Khiêm nhớ tới cô khóc đến mắt cũng đỏ hoe, tới gần, ngón tay nhẹ nhàng vén tóc của cô, hai mắt cô đều đã nhắm lại, nhưng ở dưới ánh trăng yếu ớt, mơ hồ có thể thấy nước mắt còn sót lại trên hàng tay sờ lên gò má mềm mại của cô, lẳng lặng nhìn một hồi, mới ép mình lại nằm theo động tác hắn nằm xuống, thân thể người phụ nữ tự động dựa vào trong ngực hắn, vùi đầu ở bộ ngực của Thời Khiêm cúi xuống hôn lên đỉnh đầu cô, thấp giọng nói, “Tại sao còn chưa ngủ?”Trì Hoan từ trong ngực Mặc Thời Khiêm ngẩng mặt lên, trong bóng tối không thấy rõ thần sắc của cô, âm thanh buồn buồn kêu, “Anh muốn chia tay với em sao?”
Editor Cu Rin đẹp troai~Beta Stuki^^H của các nàng đây~_______Mặc Thời Khiêm đang hôn cô, Mặc Thời lại đang hôn cô, Mặc Thời Khiêm lại dám hôn Hoan muốn phát điên cô vô cùng nhỏ nhắn, thế cho nên Mặc Thời Khiêm có thể dễ như trở bàn tay ôm trọn cô vào ngực, cánh tay và lồng ngực đều giống như bức tường sắt, mặc cho cô dãy giụa bao nhiều đều không hề xê dịch một Thời Khiêm hôn môi cô, hắn quả thật không có kỹ xảo gì, trong lòng nổi lên dục vọng chỉ làm theo bản năng bẩm sinh của một người đàn ông, hận không thể ăn sạch sành sanh đôi môi mềm mại ngọt ngào cũng chui vào trong quần áo của cô, lúc tìm thấy thứ mềm mại kia Mặc Thời Khiêm liền không kìm được cầm so với hắn tưởng tượng còn mềm mại hơn nhiều, mềm đến giống như là không xương như như nói hắn hôn cô chẳng qua là do nhất thời hồ đồ, thì sau khi hôn cô, hắn đã hoàn toàn bị chìm đắm trong đó. Bên trong thân thể cô, thứ mềm mại bị tay Mặc Thời Khiêm hung hăng xoa bóp. Ngại quá men ///Trì Hoan ở trong tay Mặc Thời Khiêm chỉ có mặc cho mình bị ăn thịt rút xương, cô không ngờ sức lực của nam và nữ lại có sự chênh lệch lớn đến Thời Khiêm ngậm bờ môi cô, đầu lưỡi như miêu tả hình dạng môi cô, hôn như vậy trong chốc lát lại cạy hàm răng của cô ra, thô bạo thăm dò vào, thành công chiếm Hoan liều mạng đánh Mặc Thời Khiêm, nhưng mà vẫn chẳng có tác dụng gì. Cô thậm chí không biết rằng tại sao người đàn ông này lại đột nhiên biến thành như vậy, Mặc Thời Khiêm ép bức quấn quýt mút đầu lưỡi cô, đem mỗi một ngốc ngách xó xỉ trong miệng cô đều chiếm bao giờ cảnh hôn thân mật và sự tức giận trộn lẫn vào một chỗ lại đặc biệt mê hoặc như vậy, khiến cô run rẩy, trong não đều trở nên trống đến khi cô bị hôn đến mức sắp thở không nổi, đôi môi bị hắn hôn đến sưng đỏ tê dại, Mặc Thời Khiêm rốt cuộc mới buông tha mà rời đi đôi môi cô, hôn dọc theo chiếc cằm trắng nõn đi Hoan thở hổn hển, một bên đẩy Mặc Thời Khiêm ra, một bên la hét ” Mặc Thời Khiêm, anh điên rồi đúng không?”Cô vừa nói ra, trời đất quay cuồng một trận. Người cô bị Mặc Thời Khiêm ép vào trên ghế sa lon mềm mại, ghé sát đầu vào gần Hoan rốt cuộc cũng thấy rõ gương mặt của Mặc Thời mặt hoàn mỹ chăm chú nhìn cô, bên trong con ngươi đen thẫm là ngọn lửa bùng cháy, nhìn chằm chằm cô, giống như thú hoang nhìn chằm chằm con mồi của mình, trên trán đã lấm tấm mồ hôi, lại càng thêm quyến thậm chí còn không biết rằng, quần áo trên người mình căn bản đã bị cởi cô kịch liệt phập phồng tức giận, tim lại đập rộn lên, giọng nói run rẩy ” Anh làm sao vậy?”Cho đến giờ phút này Trì Hoan cũng không thể tin được. Rốt cuộc là thế nào? Người này là Mặc Thời Khiêm sao?Mặc Thời Khiêm giam cầm cô, đôi mắt đen nóng bỏng không kiêng kỵ nhìn chằm chằm cô, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, giọng nói khàn khàn ” Trì Hoan! ”. Mặc Thời Khiêm gọi tên của cô, giọng trầm thấp cố gắng phun ra một câi ” Tôi muốn làm tình với em.”Trì Hoan không thể tin nổi nhìn Mặc Thời Khiêm, đầu nổ tung một mắt cô trợn to, đột nhiên hồi sức dồn hết sức lực cố gắng đẩy Mặc Thời Khiêm một cái. Thấy Mặc Thời Khiêm ngã trên mặt đất, trong nháy mắt cô trở nên nhạy bén từ trên ghế sa lon lăn xuống, đầu óc đã trống không, chỉ muốn dùng cả tay lẫn chân chạy Thời Khiêm chỉ cần dùng một tay, liền lần nữa bắt cô trở lại, đè ở trên ghế sa bị hù dọa đến khóc” Mặc Thời Khiêm, Mặc Thời Khiêm… Không muốn…”Mặc Thời Khiêm ôm cô mang đến ghế. Để gối ôm sau lưng cô, lại cúi người xuống hôn lần nữa, từ môi đến quai hàm, cuối cùng, Mặc Thời Khiêm ngậm vành tai của ngươi của Trì Hoan mở to hết cỡ, run rẩy liên tục.“Em ngoan chút! ” Hơi thở của Mặc Thời Khiêm phun vào cổ cô, giọng nói lại dỗ dành” Nếu không lại khiến em bị thuơng, hửm?”Những lời này, rõ ràng là đang thông báo cho cô biết, cô không có quyền lựa chọn, cô cũng biết là không thể chạy trốn được. Trì Hoan một bên vừa khóc sụt sùi vừa dùng lực lắc đầu ” Không muốn… Không được, Mặc Thời Khiêm, anh không thể đối xử với tôi như vậy, anh không thể đối xử với tôi như vậy…”Đôi môi mỏng của Mặc Thời Khiêm dính chặt lấy tai cô, giọng nói sâu thẳm tuyên bố” Tôi có thể, hơn nữa, nhất định sẽ được.”Mặc Thời Khiêm nhìn bộ dạng khóc nức nở của cô gái bên dưới, trong lòng trở nên mềm mại. Nhưng dáng vẻ của cô lại càng khiến hắn muốn chiếm đoạt cô nhiều hơn. Mặc Thời Khiêm cúi đầu hôn lên từng giọt nước mắt của cô, giọng khàn khàn “Đừng khóc, em càng khóc càng khơi lên dục vọng của tôi, cũng sẽ bị thương.”Trì Hoan ngay lập tức nín không dám tin đây là lời nói của người đã ở bên cạnh cô ba năm- Mặc Thời cùng, cô giống như là đã tuyệt vọng, nhắm mắt lại khóc thút thít, không giãy dụa nữa, chẳng qua là run rẩy dữ dội quần đã bị cởi sạch, chỉ còn lại mái tóc dài màu đen làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết của cô. Bờ vai đang run rẩy cũng rất dụ Thời Khiêm chưa bao giờ nổi lên dục vọng của đàn ông, nhưng giờ phút này cổ họng khô khốc chỉ còn lại khát khao mãnh liệt, nhất là, đây lại là cô gái hắn hết sức bảo vệ trong ba năm lại với Mạc Thời Khiêm, Trì Hoan ngoại trừ việc không ngừng khóc nức nở, cả người đều trở nên căng Thời Khiêm bóp nhẹ cằm của cô, khiến cho cô mở miệng cùng anh hôn môi, không ngừng hôn sâu triền miên, ngay lúc cô bị hôn đến chóang váng Mặc Thời Khiêm dùng đầu gối ép buộc cô tách chân ra, tiến sâu vào cơ thể cô. °///°“A… ” Trì Hoan lần nữa kêu thành tiếng, cô đau đến sắc mặt trắng bệch, vốn là được nuông chiều từ nhỏ không chịu được nổi đau thân thể, đột nhiên bị như vậy, cô chỉ cảm thấy mình sắp chết đến nơi” Tôi giết anh… Mặc Thời Khiêm, anh là đồ cặn bã, cầm thú…”Giờ khắc này cô hận Mặc Thời Khiến đến nghiến răng nghiến lợi, nhất là người đàn ông cưỡng bức cô lại là Mặc Thời Thời Khiêm là vệ sĩ mà cô tin cậy nhất đột nhiên biến thành người cưỡng bức thể cô đã bị phơi bày, nhưng trên người Mặc Thời Khiêm vẫn mặc quần áo chỉnh tề. Trì Hoan hận đến mức cắn lên vai Mặc Thời Khiêm, hận không thể cắn nát thịt anh ta, nhưng bỗng nhiên nhận được khoải cảm của trận kích tình mà Mặc Thời Khiêm mang đến khiến cô dừng lại khẽ rên một đó, hoàn toàn tiến sâu vào người tức Trì Hoan đau đến buông lỏng răng, vừa nghẹn ngào bên khóc thút thít, ngón tay siết thật chặt áo của Mặc Thời Khiêm ” Đau… Đau quá, Mặc Thời Khiêm… Anh mau ra ngoài… Tôi cầu xin anh…mau ra ngoài.”Cô thật là đau, muốn khó chịu, thật ra Mặc Thời Khiêm cũng không tốt hơn được bao nhiêu, thân thể quá căng thẳng, mồ hôi tích lại chảy xuống, hô hấp rối loạn, dồn dập, theo bản năng hắn cúi đầu hôn khuôn mặt của cô, giọng nói khác xa với cơ thể cường tráng, vỗ về dỗ dành” Không đi ra được, cố một chút, được không?”Trì Hoan khóc tới thở không Mặc Thời Khiêm ở trên không khống chế được bắt đầu chậm rãi tiến vào, Trì Hoan cảm thấy đau hơn, lí trí hoàn toàn không có ý nghĩ muốn đẩy Mặc Thời Khiêm ra, tránh khỏi cái cảm giác đau đớn Thời Khiêm nhíu lông mày, đem đôi tay không an phận của cô giữ chặt trên đầu, giọng nói lạnh lẽo uy hiếp” ” Trì Hoan, em thử gây náo lọan tiếp đi.”Nước mắt cô lại chảy ra ngoài lần biết là đau, là uất ức, hay là hận, cô ở dưới thân Mặc Thời Khiêm uốn éo không ngừng, loại cảm giác này căn bản khiến Mặc Thời Khiêm liền mất đi sự cảnh giác.——-Trì Hoan mở mắt ra, chỉ cảm thấy cơn đau ở chỗ đó đã tiêu tán rất đó cô ngây thơ cho rằng trận kích tình này cuối cùng cũng kết thúc.
Ôn Ý gật đầu một cái, mặc hắn dắt đến trong phòng ăn. Một bữa cơm ăn cùng bình thường không sai biệt lắm, chẳng qua là nói so với bình thường ít một chút, bầu không khí cũng thiếu đi một chút gì mùi vị. Nhưng Mặc Thì Sâm dường như không phát giác, cũng không có giống như nàng bình thường tâm tình sa sút như vậy hoặc trêu chọc hoặc nói gì tới dỗ nàng, liền tự nhiên như vậy tầm thường ăn xong một bữa cơm. Ôn Ý sau khi cơm nước xong liền bưng một ly đồ uống nóng lên lầu, hắn ánh mắt cực sâu nhìn lấy bóng lưng của nàng, nhưng không có gọi lại nàng, cũng không có đi theo nàng đi lên. Nàng một người trở về thư phòng, tại trên giá sách tiện tay rút một quyển sách, đi tới trước bàn đọc sách trên ghế ngồi xuống, lại tiện tay mở ra, cúi đầu bắt đầu nhìn, nhưng là... Mặc dù nàng thật giống như mỗi một chữ đều nhìn vào, nhưng một cái hoàn chỉnh câu đều không có tiến vào đại não. Phụ nữ có thai rất dễ dàng bi thương Xuân thương Thu, phóng đại tâm tình... Đúng vậy sao Nàng thậm chí có chút ít oán người nam nhân kia, coi như hắn nửa đêm đang làm gì là hắn chuyện của mình, nhưng hắn nửa đêm rời đi không chỉ ảnh hưởng nàng giấc ngủ, sự kiện này bản thân liền ảnh hưởng nghiêm trọng tâm tình của nàng. Ôn Ý nghĩ như vậy, tựu thật giống rốt cuộc tìm được một cái bày tỏ oán khí lý do. Chờ lát nữa hắn bên trên lúc tới liền trực tiếp không cần để ý hắn, nàng nghĩ như thế, trong lòng ngược lại một chút liền thư thái rất nhiều, vốn là mang thai nữ nhân liền bị tội, dựa vào cái gì còn phải nàng cho hắn tìm lý do kiếm cớ, chính là của hắn lỗi, hại nàng không vui. Thật tức tối, cánh cửa đột nhiên bị gõ. “Phu nhân, ngài ở đây không” Là Tô mẹ âm thanh, cũng có lẽ là bởi vì oán thời điểm nhưng cũng đồng thời đang suy nghĩ hắn, mới vừa rồi gõ cửa thời điểm nàng còn hơi động lòng, kết quả cũng không phải hắn, trong lòng hiện lên chút ít vi diệu thất vọng. “Ở, vào đi.” Tô mẫu thân vặn mở chốt cửa đi vào, vẻ mặt hiền hòa nhu hòa cười, “Phu nhân, đại công tử để cho ta tới xin ngài đi xuống một chuyến, hắn có chuyện tìm ngài.” Ôn Ý vốn là trong lòng liền đối với hắn có mang một hai phần oán ý, lúc này liền không vui nói, “Hắn có chuyện tìm ta sẽ không chính mình đi lên sao” Còn phải nàng một cái phụ nữ có thai chạy lên chạy xuống, hắn cũng không cảm thấy ngại. “Cái này... Ta cũng không biết, nhưng nếu đại công tử nói như vậy, có thể có cái gì đặc biệt sự tình đây, ngài liền đi một chuyến đi.” đọc truyện với //t ruyen./ Ôn Ý mấp máy môi, mang theo chút ít gượng gạo nhưng vẫn là gật đầu đáp ứng, “Được rồi.” Nàng đem sách trong tay cứ như vậy tách ra phản để, đứng dậy đi ra ngoài cửa rồi. Tô mẫu thân mang nàng tới phòng khách, liền vội vội vàng vàng cầm cái siêu vượt qua thật dầy áo khoác ngoài đi ra cho nàng trùm lên, lại cột lên khăn quàng. Ôn Ý không hiểu, nhíu lại lông mày hỏi, “Hắn ở đâu phải dẫn ta đi ra ngoài sao nhưng bây giờ trễ lắm rồi.” Mặc dù trời còn chưa tối, bởi vì sáng sớm hôm nay thời điểm còn có tuyết rơi, buổi chiều lại ra mặt trời, coi như là tuyết hậu sơ tình. Hiện tại sắp mặt trời chiều về tây rồi, hắn mang nàng đi ra ngoài “Không có không có, đại công tử bảo hôm nay khí trời tốt, để cho ta mang ngài đi vườn hoa đi một chút.” Tuyết còn không có dung, chính là lạnh nhất thời điểm, nơi nào khí trời tốt rồi. Bất quá Ôn Ý cũng không nói chuyện, mặc cho Tô mẫu thân loay hoay, mặc tốt sau ra cửa. Lạnh mặc dù lạnh, nhưng mỹ cũng thực sự mỹ. Ánh nắng chiều thật mỏng rơi vãi Bạch Tuyết bên trên, lạnh ấm hai loại sắc điệu hòa hợp, tạo thành một loại làm người ta không dám phá hư mỹ cảm. Ôn Ý xa xa liền thấy nam nhân đứng ở trên mặt tuyết bóng người. Hắn đứng ở diện tích không nhỏ, ở nơi này xào xạc không khí lạnh lẻo lộ ra đến trống trải trên bãi cỏ, thật cao cao ngất, anh tuấn thẳng tắp, đang ngậm lấy cười yếu ớt, nhàn nhạt cưng chìu ánh mắt nhìn chăm chú hắn nàng, dễ thấy đến giống như khác một phong cảnh. Tô mẫu thân đã thức thời vụ, bất tri bất giác rút lui đi nha. Ôn Ý đi về phía hắn. Sau khi dừng lại, một đôi mắt nhìn một cái hắn, vừa nhìn về phía không biết hắn lấy cái gì kỹ xảo bày chuẩn bị xong giá đỡ, phía trên chắc là đỡ một nhóm cờ-lê các loại đồ vật, bị vải trắng bao trùm, che lại nội dung. Nàng khêu một cái chôn chính mình càm màu đỏ khăn quàng, cười hỏi, “Đây là ngươi chuẩn bị đưa cho ta” vừa nói nàng bên lại nghiên cứu xuống, rất nhanh đưa ra kết luận, “Cái này là... Một bức họa đi” Đưa vẽ cho nàng, Mặc công tử đi văn nghệ lộ tuyến. Mặc Thì Sâm trên môi cười không tăng không giảm, chỉ lui về phía sau hai bước, đứng ở phía sau của nàng, “Trước liếc mắt nhìn.” Ôn Ý bên làm ngạo kiều trạng ghét bỏ, vừa đưa tay đi nói dối vải, “Trời lạnh như thế này ngươi kêu ta ra tới thăm ngươi vẽ, đặt ở thư phòng không thể nhìn...” Thanh âm của nàng hơi ngừng. Biểu tình khiếp sợ cứ như vậy đình trệ ở trên mặt. Nàng một cái tay che mặt mình, ngẩn ngơ sau khi còn có chút mờ mịt. Như nàng đoán, đích xác là một bức tranh, tranh sơn dầu. Vẽ nội dung chính là dưới trời chiều tuyết sắc, bạch ấm áp lần lượt thay nhau, tựa như thấu xương lạnh lại có mềm mại ấm áp. Không khó phân biệt, trong bức họa địa phương chính là trang viên. Lại lại chính xác một chút, chính là bọn hắn vị trí cái phạm vi này. Trong bức họa, thân mặc màu đen lớn lên y nam nhân một gối quỳ xuống, mà đứng ở trước mặt hắn chính là phát chạm vai, nhưng bị màu đỏ khăn quàng nhận được trong cổ, ăn mặc thiển sắc hệ áo khoác ngoài nữ nhân. Nhìn quần áo, nhìn kiểu tóc, thậm chí nhìn mơ hồ tướng mạo, đều có thể không có chút nào khó khăn phân biệt ra, trong bức họa người là bọn hắn. Hắn bức họa này trong... Chính là lúc này cảnh này người này... Chính là nàng xốc lên vải trắng thời khắc này. Nàng làm sao có thể không khiếp sợ. Ngây người có mười giây đồng hồ, nàng mới bừng tỉnh ý thức được trong bức họa tình cảnh là đang tại cầu hôn. Có lẽ hẳn là lại chần chờ mấy giây coi như chuẩn bị, nhưng đầu óc của nàng chợt liền không rõ, hoặc có lẽ là loại thời điểm này người chung quy thì không bằng bình thường lý trí tĩnh táo, nàng sững sờ, ngẩn người quay người sang, vừa vặn liền không có một phân sai lầm đối mặt nam nhân súc nụ cười sâu mắt. Thật sự là hắn là quỳ một gối xuống. Nàng còn đang khiếp sợ, nam nhân này là thế nào giây phút không kém để cho bức tranh này nội dung trở thành cầu hôn tình cảnh, Mặc Thì Sâm đã chậm rãi lên tiếng, thông thường mà nói, nếu như có lòng, cầu hôn lúc lời kịch hẳn là đã sớm suy đoán qua trăm ngàn lần, nhưng hắn nhìn lấy ánh mắt của nàng, ánh mắt thâm thúy mà trầm tĩnh, mỗi một chữ đều giống như hiện trường châm chước nói ra được. “Mới bắt đầu khôi phục trí nhớ thời điểm, ta muốn nhiều nhất không phải là ta không có ở đây năm năm này,” hắn âm lượng thấp, lại tốc độ nói chậm chạp, “Mà là mới bắt đầu ngươi biết ta thời điểm... Ngươi yêu thích ta, ta cũng đúng ngươi ôm lòng hảo cảm, nhưng chúng ta không có thực sự nhận biết, suy nghĩ một chút, cái kia trống không vài năm, nếu như tính luôn tiếc nuối cùng sai lầm, chắc là có thể coi là tại trên người của ta...” Ôn Ý đứng ở nơi đó, kinh ngạc nhìn hắn, không nói ra là cảm giác gì, có lẽ là cảm giác gì đều có. Nàng sớm đã không phải là tình đậu không mở tiểu cô nương, từng kết hôn náo qua ly dị, sau đó mất vợ hay chồng, lại lần nữa gặp lại ly dị, lại cùng được, về mặt tình cảm nàng đã trải qua quá nhiều. Có thể thời khắc này nàng trái tim vẫn là giống như vận động quá lượng lòng bàn tay, tê dại nóng lên. “Ta hảo cảm đối với mình làm như không nghe, ta thích qua Muse, nhưng cũng không có nhiệt tình nghiêng sở hữu tất cả đi tranh thủ, ngươi theo ta bất đồng, yêu thích hết thảy đều phải hết sức tranh thủ, đời người nhìn như rất dài, nhưng lại rất ngắn, giống như tại trước ngươi, ta đều cân nhắc không ra cái gì không thể không cần, nguyện hy sinh cái khác sở hữu tất cả đổi lấy cũng muốn lấy được một số thứ, nếu như ban đầu đi tới trước mặt của ta không phải là ngươi, ta cũng biết giống như cưới ngươi một dạng cưới bất kỳ những người khác ——”
Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?”Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…”Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn.“Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi”Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên bất thường, khiến cô vốn dĩ thanh thuần ngây thơ nay lại mang phong vị quyến rũ mị hầu Mạc Tây Cố lên xuống vài lần, anh nhíu mi trầm giọng hỏi “Em bị bỏ thuốc?”Trì Hoan dây dưa muốn hôn, đem các kĩ xảo khiêu khích đàn ông học được trên mạng cố gắng phát huy. Một tay lần mò đi xuống giật phăng thắt lưng đang gây trở ngại, tay kia kéo xuống khoá quần. Thần sắc Mạc Tây Cố đột nhiên biến đổi, giữ chặt tay cô khiển trách “Trì Hoan, em chớ hồ đồ”.Khuôn mặt quyến rũ ngước lên nhìn anh bằng đôi mắt ngập nước, tràn đầy uỷ khuất nói “Không phải chúng ta sắp kết hôn rồi à… Sao lại không được?”Mạc Tây Cố ánh mắt híp lại, bên trong một mảnh âm u, đúng là chẳng bao lâu nữa anh sẽ cùng người phụ nữ này kết hôn, chuyện này sớm muộn gì cũng tới Hoan nhìn thấu sự do dự cùng dao động của anh, lại tiếp tục khiêu khích “Nếu như trước khi cưới không thử một lần, em làm sao biết anh có được hay không? Chẳng may anh không lên được, vậy em sẽ thua thiệt à”Khiêu khích cùng kích thích mức này đàn ông nào cũng không chịu nổi. Mạc Tây Cố nhìn đôi môi đỏ mọng khép khép mở mở không ngừng liền thô bạo muốn hôn nhiên chuông điện thoại vang lên, đúng lúc môi anh chỉ cách cô một tấc, tiếng chuông trong đêm an tĩnh lãng mạn này có vẻ đặc biệt chói tai. Đáy lòng Trì Hoan dâng lên dự cảm bất an mãnh liệt, thêm thuốc trên người phát tác, cô siết tay anh mềm giọng nỉ non “Tây Cố, không cần nhận… em khó chịu quá”Mạc Tây Cố đã tỉnh táo lại, nhìn điện thoại lại nhìn cô có chút do dự. Cuối cùng vẫn vươn tay nhận điện thoại, màn hình nhấp nháy ẩn hiện hai chữ Nhã Hoan đưa tay cướp lấy điện thoại của anh “Không cho anh nghe.”Cô yêu Mạc Tây Cố đã mấy năm, sao có thể không biết người kia là ai. Tô Nhã Băng, cô ta ba năm trước là bạn gái cũ của Tây Cố, bởi vì xuất thân bần hàn mà bị Mạc gia ép buộc tách ra, sau đó liền xuất ngoại lấy chồng là một thương nhân. Nhưng đúng lúc hôn lễ của cô cùng Mạc Tây Cố đã xác định được ngày thì cô ta lại về Tây Cố liếc cô một cái, ngón tay trượt lên màn hình nhận điện thoại thấp giọng trả lời “Nhã Băng”“Tây Cố, cứu em… nhanh cứu em, anh ta muốn giết em, anh ta đánh chết em mất… Tây Cố, mau tới cứu em…”Sắc mặt người đàn ông biến đổi vội hỏi “Em ở đâu, anh lập tức tới”Trì Hoan cắn môi, rõ ràng người cô nóng ran nhưng nơi nào đó đang dần dần nguội lạnh. Trong một giây hốt hoảng, cô không nghe rõ bên kia Tô Nhã Băng nói những gì, chỉ thấy Mạc Tây Cố cúp máy, lạnh giọng nói với cô “Trì Hoan, tôi phải đi.”Cô luống cuống, anh vì người đàn bà khác rời đi vậy còn cô thì phải làm sao bây giờ?Trì Hoan dùng sức nắm chặt tay anh “Không được, anh bây giờ không thể đi, anh đi vậy còn em?”Mạc Tây Cố bình tĩnh nói “Em gọi xe tới bệnh viện hoặc gọi vệ sĩ của em tới đưa đi.”Mắt Trì Hoan đỏ lên “Mạc Tây Cố, em vì anh uống thuốc kích thích, anh lại vì người đàn bà khác bỏ rơi em! Em mới là vợ sắp cưới của anh?”Mạc Tây Cố vẫn dứt khoát gỡ tay cô ra “Chồng của Nhã Băng là một kẻ điên cuồng bạo lực, tôi không đi cô ấy có thể sẽ chết.”“Chúng ta có thể gọi cảnh sát tới giúp cô ấy.”Mạc Tây Cố liếc cô, một lần nữa thoát khỏi tay cô, không quay đầu rời đóng cửa vang lên, cả căn phòng rộng lớn chỉ còn sót lại một mình thân càng ngày càng nóng bỏng, cảm giác hư không càng thêm rõ rệt, mãnh liệt trống rỗng khiến cô càng khó chịu, nhưng lúc này cô cũng không phân rõ đây là cơ thể khó chịu hay là nỗi đau trong Hoan xoay người, lảo đảo đi tới bàn trà, cả người cô vô lực mềm nhũn ngã rạp xuống thảm trải trong túi xách lục được điện thoại, vội vàng tìm một dãy số, nước mắt lộp bộp rơi lên màn hình, cô ấn gọi sau một tiếng tút vang lên đầu kia đã bắt máy, cô nghe thấy giọng nam lành lạnh trầm thấp khiến lòng người ta vững vàng “Đại tiểu thư”.“Anh…mau tới đây, tới phòng tôi đã đặt”.Sau một giây yên lặng, đầu kia vang lên tiếng đáp “Được”, tiếp sau đó điện thoại liền ngắt kết Thời Khiêm, cận vệ do cha cô trả lương cao đặc biệt mời về, cũng là người cô ghét nhất nhưng lại tin tưởng nhất trên đời. Cô không thích anh vì tính tình người này vừa cứng vừa thối. Nhưng anh lại luôn luôn bên cô, không gì không làm được khiến cô tin tưởng anh tuyệt đầy ba phút sau, bóng dáng đàn ông thon dài cao ngất đẩy cửa đi vào, anh vận một bộ đồ đen đơn giản, khí chất trầm ổn nội liễm có cảm giác như gần như bước tới chỗ cô gái đang co người trên mặt đất rồi ngồi xuống, đôi mày kiếm chau lại “Đại tiểu thư, Mạc thiếu đâu?”Trì Hoan căn bản không nghe thấy anh nói gì, cô chỉ biết có hơi thở nam tính vấn vít gần kề, dẫn dụ tất cả các giác quan của cô men theo mùi vị mê người Thời Khiêm vừa định đưa tay kiểm tra tình trạng của cô, đột nhiên hương vị thiếu nữ thoang thoảng xông vào mũi, một giây kế tiếp liền bị thân thể mềm mại nóng bỏng của người nào đó nhào vào trong ngực. Biến cố bất ngờ khiến anh cứng lại, cả người siết chặt, các bắp thịt gồng vài phút ngẩn ra, đôi môi đã bị tập kích, Trì Hoan đem đôi môi đỏ mọng hôn lên môi trí Trì Hoan đã hoàn toàn không duy trì nổi, vốn dĩ chỉ cần một viên thuốc đã đủ liều lượng, nhưng cô sợ không đủ nên dùng một lúc hai viên, hiện tại tác dụng bộc phát khiến mỗi dây thần kinh trong cô đều khao khát kêu gào đòi thoả mãn. Mà người đàn ông này tràn ngập hơi thở nam tính, mùi vị mát lạnh không chút lẫn lộn khiến cô say mê.
Thịnh hành hỏi nàng có biết hay không, nàng thật ra thì nói cho nàng thể cho dù là biết, thần kinh của nàng cũng vẫn là chua vô cùng đau sản, cổ quyền, tất cả bất động sản, chính hắn danh nghĩa, bây giờ trên căn bản đã trống.[ ngươi chỉ cần lại thẻ mấy chữ, bắt hắn cho của ngươi sở hữu tất cả toàn bộ chuyển tới mẹ của ngươi danh nghĩa... }Nhớ tới chuyện này, nàng liền sẽ nhớ tới Lawrence lúc nói những lời này, không nhanh không chậm tốc độ nói đang lúc cái kia nhàn nhạt, tình thế bắt buộc Hoan mím môi, nắm thật chặt cái ly trong tay, thản nhiên nói, “Ta có thể trả lại hắn.”Nàng nhất định phải trả lại căn bản không biết, Lawrence lúc nào lại sẽ xuất ra thứ gì tới uy hiếp nàng đem chúng nó xuất ra cũng là đồ đạc của hắn, nàng không thể cho người khác....Thịnh hành không đợi bao lâu rời đi, hắn rời đi sau Trì Hoan liền lập tức lên Thì Khiêm tại thư phòng, hướng về phía máy vi tính xách tay nhìn chằm chằm màn hình không biết đang nhìn cái hít sâu một hơi, đẩy cửa đi tới trước bàn đọc sách, cúi đầu nhìn lấy phảng phất lại trong trầm tư không chú ý tới nàng tiến vào nam nhân, cứng ngắc giọng nói mở miệng, “Mặc Thì Khiêm, thịnh hành nói ngươi đem tài sản của ngươi cổ quyền nhà ở xe toàn bộ cho ta, ngươi bây giờ, lập tức, lập tức, đều cho ta lấy về.”Mặc dù cũng không hi vọng nào, nhưng hắn thật vẫn cho là nàng chủ động tới tìm hắn là bởi vì thịnh hành nói với nàng cái gì đó, để cho nàng đối với “Thoái hôn” chuyện này có tỉnh nhân rơi vào trên bàn gõ ngón tay lập tức liền nắm thành đầu cho nàng những thứ kia, một là bởi vì nàng đã từng mở miệng phải qua, mặc dù sau đó tới lập tức đổi ý nói không muốn, hai đích thực là như cương quyết từng nói, hắn cũng không thể bảo đảm hắn nhất định có thể còn sống cùng với nàng kết nên, hắn làm dự tính xấu không có hy vọng xa vời, thậm chí không có nghĩ qua muốn cho nàng làm rung động, nhưng...Hắn ngẩng đầu lên, nhìn lấy bởi vì đi lên rất gấp mà gương mặt hiện lên đỏ nữ nhân, trong lòng tràn ra không tiếng động lại vô biên cười như vậy không kịp đợi muốn cùng hắn vạch rõ giới hạn?“Trì Hoan.”Trì Hoan nhìn lấy hắn âm trầm lạnh lùng chế giễu mặt, trong đôi mắt ngọn lửa u lam rõ ràng như vậy, nàng tự nhiên là có thể nhìn thấy, dần dần mân khởi môi, chậm lại lại nói một lần, “Ngươi không phải sợ chính mình chết mới chịu đều chuyển tới tên của ta xuống sao, hiện tại ở đó một Gaelle đã bị thương trở về Mexico, ngươi có thể toàn bộ cầm trở lại.”Hắn giọng nói lạnh lùng, chỉ nói một câu nói, “Ta thật giống như đã nói với ngươi, ngoại trừ cầu hòa cùng tỉnh ngộ, ngươi không cần nói với ta nói.”“Mặc...”“Đi ra ngoài.”“Mặc thời điểm...”đọc để cho ngươi đi ra ngoài.”Trì Hoan đứng không nhúc nhích, nàng không nói nữa, nhưng cũng không có đi ra tầm mắt của người rơi vào trên mặt của nàng, giống như hàn băng lại như ngọn lửa, “Ngươi lại ở bên cạnh ta đứng yên, có tin ta hay không ở nơi này đè lên ngươi —— thư phòng có thể so với xếp vào theo dõi sân chơi dễ dàng hơn.”Nàng không hoài nghi chút nào, hắn nói như vậy, liền thực sự sẽ làm như cần phải nói, nàng thân thể tối hôm qua sử dụng qua độ, mặc dù lau thuốc nhưng không chịu nổi một lần nữa xâm cắn môi, với hắn nhìn nhau mấy giây, vẫn là xoay người đi ra đi thư phòng, nàng dựa vào ở hành lang trên vách tường, thân thể một chút xíu đi xuống, khắp người đều là vô cùng vô tận vô sao bây giờ...Hắn cự tuyệt cùng với nàng tất cả trao như Lawrence nói như vậy, nàng gần tức liền mở miệng nói với hắn chia tay, vô luận là dạng gì hình thức, cũng sẽ không có bất kỳ tác dụng sẽ không đáp ứng, hắn thậm chí có thể ngay cả nói chia tay cơ hội cũng sẽ không cho Mặc Thì Khiêm buông tha nàng, trừ phi ——Hắn thực sự... Không tính lại muốn nàng, cũng không yêu nàng....Thời gian liền một ngày như vậy ngày giằng co Thì Khiêm không chủ động cùng với nàng trao đổi, không cần thiết nói, hắn hết thảy toàn bộ tỉnh mỗi ngày đúng hạn đi làm, thỉnh thoảng làm thêm giờ, ở nhà thời gian thật ra thì rất dài, nhưng trở lại trừ ăn cơm, đi vườn hoa, chính là trong thư phòng ở nhà coi nàng là không khí, nhưng lại không cho phép nàng không có ở khi hắn về nhà nàng ở bên ngoài, hắn liền sẽ nổi giận phương thức cũng là đơn giản, thô bạo, đơn độc, hắn sẽ giống như nàng đào hôn đêm đó một dạng... Đem nàng đè lên giường lăn qua lộn lại hành ngoại trừ loại thời điểm này, thời điểm khác hắn sẽ không đụng sẽ không ôm lấy nàng ngủ, nhưng lại vẫn nhất định phải ngủ ở trên một cái cho ai cũng biết, hắn đang chờ nàng cúi đầu, chủ thể Trì Hoan không có, nàng thậm chí không có biểu lộ ra có cái ý thự cho tới bây giờ không có giống như khoảng thời gian này một dạng, an tĩnh quỷ dị giống như một tòa lớn như vậy phần cả Lý mẫu thân, người giúp việc cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, thở hổn hển, bầu không khí là trước đó chưa từng có kiềm đến Khương Tung điện ảnh quay, Trì Hoan phải đi chụp diễn ——Nguyên bản bọn họ ngày cưới chính là cố ý trước ở điện ảnh mở máy máy hai ngày trước buổi tối, Trì Hoan đi thư phòng của hắn tìm hắn, “Mặc Thì Khiêm, ngươi chung quy không đến nổi điện ảnh cũng không để cho ta đi chụp?”Mặc Thì Khiêm cũng không ngẩng đầu lên, ngón tay thuần thục mà nhanh chóng gõ bàn phím, màn ảnh u quang bao phủ tại trên mặt của hắn, làm cho đàn ông mặt mày thoạt nhìn càng thâm trầm u lãnh,Hắn lạnh nhạt nói, “Ta còn có thể để cho bộ phim này hoàn toàn rơi vào khoảng không.”“Ngươi biết, ta không có khả năng không làm việc.”“Ngươi đừng quên, điện ảnh là ta đầu tư.”Trì Hoan trầm mặc một hồi, thản nhiên nói, “Vậy ngươi tiếp tục đầu chụp bộ phim này, ta đi tìm không phải là ngươi đầu tư điện ảnh tiếp, bất kể thành hoặc là không được, chỉ cần ngươi đừng nhúng tay, có thể sao?”Nàng nghĩ muốn tiếp cái điện ảnh, chỉ bằng vào chính nàng, có chính là quyển sổ xếp hàng chờ nàng xem, chỉ bất quá chất lượng và chế tạo sẽ có qua là khi đó Khương Tung bộ phim này, sáng tác kịch bản thời điểm tựu lấy nàng vì nữ chủ hình tượng, hắn cũng là vì nàng mới đầu, chính nàng cũng thật thích... Cho nên nàng ban đầu không đạo lý không nhân gõ bàn phím động tác rốt cuộc dừng Thì Khiêm ngẩng đầu nhìn đứng ở trước bàn đọc sách nữ đầu cũng chỉ có một ý nghĩ ——Hắn liền biết, ngoại trừ cầu hòa cùng tỉnh ngộ, theo trong miệng nàng nói ra bất kỳ một câu nói đều phải lấy chọc giận hắn không thích làm mục nhân môi mỏng khẽ trương khẽ hợp, phun ra ba chữ, “Không thể.”Nàng nhắm hai mắt, thở dài nói, “Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới chịu đáp ứng?”“Nghĩ muốn đóng phim?”“Đây vốn chính là nguyên kế hoạch công việc.”“Ngươi muốn vào đoàn kịch đi chụp diễn, có thể,” nam nhân đen nhánh thâm trầm mắt một cái chớp mắt nhìn chằm chằm vào hắn, lạnh lùng khàn khàn nói, “Giới giải trí quy tắc ngầm khắp nơi đều có, ngươi nếu không muốn làm vợ ta, vậy thì giống như cái khác nữ minh tinh sẽ làm như vậy —— lấy lòng ta.”
vợ yêu ở trên mặc thiếu nhẹ nhàng hôn